Lý thuyết về nền tảng của kỹ năng “Vẽ đẹp”

Trong thế giới phức tạp và đầy sáng tạo của nghệ thuật, nơi mà nền tảng cơ bản và sự hiểu biết tự nhiên trở thành chìa khóa cho những tác phẩm nghệ thuật đẹp và ý nghĩa. Trong bài viết này, chúng ta sẽ đặt câu hỏi về những kỹ năng giúp tạo nên sự thành công trong các ngành nghề nghệ thuật thị giác và sáng tạo, gọi ngắn gọn là thuần thục kỹ năng “vẽ đẹp”.

1. Tầm quan trọng của kỹ năng “vẽ đẹp” trong mọi ngành nghề nghệ thuật và sáng tạo

Trong các ngành nghề nghệ thuật, có một yếu tố chung mà tất cả đều xuất phát từ đó, đó là kỹ năng “vẽ đẹp”. Không chỉ giới hạn trong lĩnh vực hội họa, kiến trúc,… mà ngay cả trong những ngành nghề gián tiếp như kỹ sư, điêu khắc,… cũng có thể nhận thấy sự xuất phát từ điểm này, đánh dấu sự tương tác giữa các lĩnh vực khác nhau. Qua kỹ năng “vẽ đẹp”, ta có thể tìm thấy cầu nối cảm thông trong việc xây dựng một thế giới nghệ thuật đa dạng và phong phú. 

Từ nhỏ, một đứa bé đã tiếp nhận với thế giới xung quanh thông qua thị giác. Chúng học cách phân biệt các hình dạng, màu sắc, kích thước, tỷ lệ,… của các sự vật mắt nhìn thấy. Những trải nghiệm này dần dần hình thành nên “nhận thức thông minh” của chúng. Bộ não có khả năng chấp nhận những hiệu ứng hoặc hình thức nhất định, chẳng hạn như tả thực là điều dễ thấy. Chúng học cách phân biệt những vẻ ngoài khác nhau về kích thước, tỷ lệ, màu sắc và kết cấu. Tất cả các giác quan kết hợp với nhau để tạo nên “nhận thức thông minh”.

Tất cả các giác quan của trẻ kết hợp với nhau để tạo nên "nhận thức thông minh" - một khái niệm gần giống để mô tả kỹ năng "vẽ đẹp".
Tất cả các giác quan của trẻ kết hợp với nhau để tạo nên “nhận thức thông minh” – một khái niệm gần giống để mô tả kỹ năng “vẽ đẹp”.

Kỹ năng “vẽ đẹp” là một điều tất yếu được phát triển ở mọi cá nhân bình thường từ thời thơ ấu cho đến khi trưởng thành. Đó không đơn thuần là việc tạo ra những bức tranh hay tác phẩm nghệ thuật, mà còn là khả năng tư duy sáng tạo, khả năng thấu hiểu cái đẹp trong mọi hình thức và góc nhìn. Kỹ năng “vẽ đẹp” còn tái hiện lại hình ảnh của thế giới xung quanh một cách chân thực, đồng thời nắm bắt được những nét đặc trưng, tinh túy của sự vật, hiện tượng.

Để vẽ đẹp, người vẽ cần có thị giác tinh tường và cảm giác về sự đúng đắn về nhiều yếu tố thị giác. Cảm giác về sự đúng đắn giúp người vẽ lựa chọn những chi tiết cần thiết và thể hiện chúng một cách tiệm cận với chính xác. “Nhận thức thông minh” là một khái niệm gần giống để mô tả kỹ năng “vẽ đẹp” này. Nó là sự kết hợp giữa tầm nhìn và trí tuệ, là một cảm giác về sự đúng đắn được hình thành nhờ quá trình tiếp xúc và trải nghiệm. 

2. “Nhận thức thông minh” – khởi đầu của kỹ năng “vẽ đẹp”

2.1. Các yếu tố của “nhận thức thông minh” trong thị giác

“Nhận thức thị giác thông minh” không chỉ là nhận diện hình ảnh mà còn bao gồm một loạt các yếu tố tinh tế. Trong thực tế, nó là một quá trình phức tạp, trong đó con người không đơn thuần nhìn thấy mà còn đọc, hiểu, phân tích và biểu đạt được những thông tin thị giác đó. “Nhận thức thị giác thông minh” bao gồm một số yếu tố, như:

  • Cảm giác không gian và chiều sâu: Khả năng xác định vị trí không gian của vật thể dựa trên những dấu hiệu thị giác như kích thước, tỷ lệ và độ tương phản là một kỹ năng quan trọng. Điều này giúp chúng ta tạo ra một cảm giác về không gian, khoảng trống xung quanh mà chưa cần tới kiến thức sâu rộng về khoa học phối cảnh.
  • Khả năng nhận ra sự biến dạng: Khi đối mặt với một đối tượng không giống với những điều chúng ta đã biết, khả năng nhận diện sự biến dạng là quan trọng. Điều này đòi hỏi khả năng đối mặt với sự mới mẻ và thoái quen khỏi việc tả thực.
  • Khả năng nhận ra nhân dạng: Chúng ta có thể nhận ra một khuôn mặt ngay lập tức, mặc dù không thể miêu tả bằng ngôn ngữ về nó. Chúng ta đã ghi lại trong tâm trí hình dạng của khuôn mặt, bao gồm các đặc điểm riêng của từng người như mắt, mũi, miệng,…từ nhiều góc độ khác nhau, ngay cả khi chúng ta không biết gì về giải phẫu và tỷ lệ.
  • Khả năng phân biệt giữa các đặc điểm của loài: ngay cả khi một con thiên nga, một con ngỗng và một con vịt có hình dạng hay kích thước tương tự nhau nhưng chúng ta có thể phân biệt và thể hiện được chúng do đã ghi nhớ những đặc điểm đặc trưng của từng loài, chẳng hạn như tỷ lệ các bộ phận, hình dạng thân, chân, màu sắc đầu, mỏ, cánh,… khác nhau. Đặc điểm này được phát triển tốt ở những người đam mê nghệ thuật cũng như các nghệ sĩ. 
  • Cảm giác về tỷ lệ, trọng lượng và đường viền: có kích thước và trọng lượng khác nhau. Điều này là cơ sở để nhận ra sự khác biệt, chẳng hạn giữa đứa trẻ và người lớn, hoặc giữa con chó con và con chó trưởng thành.
  • Nhận diện ánh sáng: Chúng ta biết được một vật khi vật đó bị tác động bởi ánh sáng. Để phân biệt được khi nào là ánh sáng ban ngày, ánh sáng nhân tạo, hoàng hôn hay ánh nắng chói chang thì thị giác đã ghi lại những tác động của cường độ ánh sáng đến màu sắc và hình dáng của sự vật. Việc chấp nhận và hiểu biết về tác động của ánh sáng là một phần quan trọng của quá trình sáng tạo và đồng thời là sự nhìn nhận tự nhiên của chúng ta đối với môi trường xung quanh.

Tất cả những khả năng này đều đóng góp vào khả năng sáng tạo và đánh giá nghệ thuật, tạo nên một quá trình nhìn và hiểu thế giới xung quanh một cách đầy đủ.

Phương pháp dạy vẽ theo quan sát trực quan từ mô hình của The R'art school
Phương pháp dạy vẽ theo quan sát trực quan từ mô hình của The R’art school

2.2. “Nhận thức thông minh” trong cảm nhận tác phẩm nghệ thuật

2.2.1. Quá trình nhận thức của công chúng

Khi người xem hòa mình trong một tác phẩm nghệ thuật, ví dụ như một bức tranh, họ tức thì nhận thức được sự biến đổi về tỷ lệ, biến dạng, hình khối, màu sắc, hoặc kết cấu. Điều này là kết quả của sự nhạy bén và thông minh trong quá trình quan sát, một khía cạnh mà không có sự bắt chước nào cũng không thể đánh lừa được.

Ví dụ về ma nơ canh (Mannequin) trong cửa hàng thời trang hay thậm chí là tượng sáp của các ngôi sao Hollywood chỉ là một hình nộm đối với quan sát của mọi người. Dù có sự bắt chước về hình dáng, tỷ lệ, nhưng người xem sẽ ngay lập tức nhận diện ra các bộ phận được làm từ sáp hay nhựa nhờ các hiệu ứng do ánh sáng tác động đã được ghi nhận trước đây trong tâm trí của họ. Điều này làm nổi bật sự khác biệt giữa trải nghiệm quan sát một đối tượng thực tế và một đối tượng nhân tạo được tạo ra để mô phỏng.

Taylor Swift Giới Thiệu Tượng Sáp của Mình tại Bảo tàng Madame Tussauds New York
Taylor Swift và tượng sáp của mình tại Bảo tàng Madame Tussauds New York

2.2.2. Tác động của “Nhận thức thông minh” đối với nghệ sĩ

Các nghệ sĩ không thể lơ là trước sự nhận thức của người xem và kỳ vọng nhận được phản hồi, thậm chí là sự đánh giá tích cực cho tác phẩm của mình. Nghệ sĩ phải tự quyết định phản ứng của người xem, tương tự như cách cuộc sống hàng ngày tác động lên họ. Trong quá trình này, nhận thức thông minh chỉ chấp nhận khi sự thật thuyết phục.

Ngay cả những người không có kiến thức chuyên sâu về nghệ thuật cũng có khả năng cảm nhận xem họ có hứng thú với tác phẩm hay không. Người nghệ sĩ có thể đưa ra tất cả lý do, bằng chứng để bảo vệ tác phẩm, có thể tự giải thích về quá trình sáng tạo; tuy nhiên, người nghệ sĩ không thể ảnh hưởng trực tiếp đến tiềm thức của công chúng.

Nếu những điều người nghệ sĩ biểu hiện về màu sắc, sắc độ hay hiệu ứng ánh sáng không hợp lý, người xem sẽ nhận thức được điều này và chúng ta sẽ không thể thuyết phục họ ngược lại. Điều này làm nổi bật sự rằng ta không thể tác động trực tiếp đến trải nghiệm và ý thức của người khác, và đồng thời tôn vinh sự chân thực và trung thực khi đối diện với một tác phẩm nghệ thuật.

2.3. Tác động tâm lý và mục đích của tác phẩm nghệ thuật

Mỗi tác phẩm nghệ thuật không chỉ đơn thuần là một sự hiển nhiên, mà còn phải mang theo một lý do, một mục đích. Nếu nghệ sĩ có thể làm cho người xem cảm nhận được những mục đích ấy, họ sẽ thành công hơn trong việc thu hút sự quan tâm của công chúng. Cuộc sống không chỉ là những gì mà mắt ta nhìn thấy, mà còn là những gì ta cảm nhận, là hành trình tích lũy những trải nghiệm sống.

Việc thêm vào tác phẩm nghệ thuật của chúng ta cảm xúc trong tâm hồn là cách để đảm bảo thu hút trước hết về mặt thị giác sau là về mặt ý niệm. Cảm xúc của tác phẩm phải xuất phát từ chính nghệ sĩ, và chỉ nghệ sĩ mới có thể thực sự cảm nhận được cảm xúc bên trong chính mình. Tuy nhiên, chắc chắn rằng nhiều cảm xúc mà chúng ta trải qua cũng là những trạng thái tinh thần có thể được thấu hiểu bởi những người khác.

Chính vì điều này, chúng ta dễ dàng cảm thấy mình trải qua cuộc đời của những nhân vật trong một bộ phim hay một vở kịch, vì những tác phẩm đó đã khơi gợi được sự đồng cảm với những cảm xúc cá nhân của chúng ta. Tương tự, khi chúng ta yêu mến hay không thích một tác phẩm, điều đó phản ánh sự tương quan giữa cảm xúc cá nhân và trải nghiệm nghệ thuật.

Tác phẩm của giảng viên Kim Dung - The R'art school
Tác phẩm của họa sĩ/giảng viên Kim Dung – The R’art school

3. Những kiến thức nền tảng của kỹ năng “vẽ đẹp”

3.1. Về vấn đề học và dạy vẽ ở Việt Nam

Có những yếu tố cơ bản quan trọng mà “kỹ năng vẽ đẹp” không thể thiếu, và chúng tôi tin rằng chúng có thể được truyền đạt và học hỏi. Đến nay, việc tìm kiếm một tài liệu hướng dẫn vẽ nào đặt ra mối quan hệ giữa tỷ lệ và phối cảnh, giữa ánh sáng và bóng đổ, là khó khăn ở Việt Nam. Tuy nhiên, chúng ta đều nhận thấy rằng những yếu tố này hoàn toàn liên quan và ảnh hưởng lẫn nhau mạnh mẽ. Dưới đây, chúng tôi sẽ trình bày chúng một cách tuần tự và đơn giản, đáp ứng đúng nhu cầu và mong muốn thực tế của người mới học.

*Về việc truyền nghề hay truyền đạt các kỹ thuật chuyên biệt hoặc cá nhân

Trong việc giảng dạy vẽ không nên chú trọng vào việc truyền đạt các kỹ thuật chuyên biệt hoặc cá nhân. Hướng dẫn nên tập trung vào việc làm sao để biểu đạt được hình dạng, đường nét và sắc độ, mà không cần quan tâm đến phong cách cá nhân của học viên. Học theo cách mà một nghệ sĩ cụ thể sử dụng bút chì không giúp ích nhiều cho những vấn đề mà người vẽ đang phải đối mặt.

Quan trọng hơn trong phương pháp khi học vẽ là nắm bắt cách một người họa sĩ xử lý ánh sáng trên hình khối và đường nét; cách người họa sĩ đó tìm kiếm và chắt lọc nguồn sáng tốt nhất, có thể thông qua việc sử dụng mô hình hoặc máy ảnh để chụp lại những khoảnh khắc của nguồn sáng ở mức độ tham khảo. Tính trung thực trong tác phẩm của họ thường được giữ ở mức tối đa, người vẽ chỉ sử dụng trí tưởng tượng khi không có cách nào khác để đạt được kết quả mong muốn. Điều này làm nổi bật sự linh hoạt và sáng tạo của nghệ sĩ trong quá trình sáng tạo.

Vẽ ký họa ngoại cảnh - một phương pháp tốt nâng cao khả năng cảm nhận thế giới xung quanh
Vẽ ký họa ngoại cảnh – một phương pháp tốt nâng cao khả năng cảm nhận thế giới xung quanh

3.2. Những quy luật tự nhiên của hội họa

Đối với những người có hiểu biết về quy luật tự nhiên và tầm nhìn sâu sắc thì người thầy vĩ đại nhất chính là tự nhiên. Kỹ năng trong việc mô tả cấu trúc và đường nét của một vật thể trong không gian, kết hợp với sự hiểu biết sâu sắc về cách ánh sáng tác động lên những hình thể cơ bản là nền tảng cho sự sáng tạo cá nhân, trở thành nguồn cảm hứng vô tận và có giá trị hơn bất cứ điều gì khác.

Khi tự vấn: “Một bức tranh đẹp là gì?” thì trước hết, hãy xem xét những phẩm chất để tạo nên một tác phẩm nghệ thuật đẹp. Những yếu tố này thường liên quan đến các khía cạnh truyền thống của hội họa – các yếu tố và nguyên tắc trong nghệ thuật – đối tượng mà chúng ta thường xuyên thảo luận và thực hành. 

3.2.1. Năm yếu tố nghệ thuật P

Năm yếu tố bắt đầu bằng chữ P là những công cụ trực quan mà nghệ sĩ sử dụng để tạo ra một tác phẩm đẹp gồm

  • Tỷ lệ (Proportion)

Mỗi vật thể trong bức tranh có ba chiều: chiều cao, chiều rộng và chiều sâu. Sự liên kết giữa ba chiều này, được gọi là tỷ lệ. Tất cả các phần của đối tượng cần phải được so sánh tỷ lệ với nhau, và nếu những tỷ lệ càng đúng đúng đắn, chúng sẽ càng tạo ra các kích thước tổng thể chính xác. Tính chất đầu tiên quan trọng nhất để tạo nên một bức tranh đẹp chính là tỷ lệ, và nó được xem là yếu tố chủ đạo.

Aphrodite, tỷ lệ cơ bản của đầu phụ nữ (và nam giới)
  • Sự sắp xếp không gian mảng (Placement)

Bản chất của chủ đề mà chúng ta muốn vẽ tồn tại ngay từ khi chúng ta nảy ra ý tưởng tạo hình. Kích thước, vị trí và khoảng cách của chủ đề đều quan trọng và cần được xem xét kỹ lưỡng. Do đó, quan trọng là phải nghĩ về cách chúng ta sẽ sắp đặt mảng hình như thế nào lên bề mặt vật liệu nền vẽ, nó cũng liên quan đến việc sắp xếp bố cục một bức tranh trước khi bắt đầu.

Hãy tưởng tượng tờ giấy như một không gian mở, là nơi chúng ta sẽ “đặt” chủ đề của mình. Chúng ta mong muốn chủ đề ở vị trí đó và thuyết phục nhất trong bối cảnh mà nó được biểu hiện. Đầu tiên, hãy xem xét chủ đề một cách cẩn thận để chọn một góc nhìn phù hợp. Sử dụng một khung ngắm quan sát hoặc trổ một hình chữ nhật trên một tấm bìa cứng và di chuyển góc nhìn ra xa hoặc lại gần, qua trái hay qua phải để xem chủ đề mở rộng đến đâu. Tất cả những điều này đóng vai trò quan trọng trong việc xác định điểm mấu chốt của bức tranh.

Sử dụng một khung ngắm quan sát hoặc trổ một hình chữ nhật trên một tấm bìa cứng để xác định góc nhìn.
Sử dụng một khung ngắm quan sát hoặc trổ một hình chữ nhật trên một tấm bìa cứng để xác định góc nhìn.
  • Góc nhìn và phối cảnh (Perspective)

Khi đã chọn điểm mấu chốt, xác định vị vị trí quan sát, và bắt đầu vẽ, một yếu tố mới xuất hiện – đó là phối cảnh. Phối cảnh trở thành một ưu tiên quan trọng cần giải quyết ngay từ đầu, là điều mà mọi nghệ sĩ nên dành thời gian để học hiểu. Việc nhận thức về phối cảnh đứng ở vị trí hàng đầu, có thể là một phần quan trọng trong mọi chương trình đào tạo nghệ thuật dù cho bạn là một họa sĩ tự học hay trải qua trường lớp.

Một bức tranh chỉ thực sự đẹp khi nó kết nối đường chân trời với mối quan hệ của các vật thể mà nghệ sĩ đã nắm bắt và sắp sếp. Đường tầm mắt xác định phạm vi quan sát của nghệ sĩ và đồng thời là yếu tố chủ đạo trong việc thể hiện bức tranh. Phần về phối cảnh sẽ được đề cập trong các bài viết sau một cách rõ ràng hơn. Tuy nhiên, đề nghị bạn tìm hiểu thêm qua việc đọc các cuốn sách khác để mở rộng hiểu biết, vì đó là một trong những yếu tố quyết định để trở thành nghệ sĩ vẽ thành công. 

Phối cảnh đóng vai trò quan trọng trong việc biểu đạt không gian của bức tranh, là cấu trúc tạo nên ảo giác ba chiều trong không gian, thể hiện cả hai chiều của nghệ thuật thị giác. Khi có cấu trúc hiện hữu, phối cảnh sẽ tự nhiên xuất hiện. Nó tồn tại trong mọi góc nhìn, từ quan sát thực tế đến biểu đạt nghệ thuật thị giác. Để đạt được thành công, sự chăm chỉ và kiến thức sâu rộng về cơ bản là không thể thiếu.

  • Chia nhỏ các diện sáng tối (Planes)

Giả sử chúng ta đã thực sự hiểu đúng về khái niệm phối cảnh. Vậy bước tiếp theo sẽ là gì?

Để tạo ra một hình dạng với hiệu ứng ánh sáng, bán sắc và bóng tối đầy thuyết phục, chúng ta cần phải phân chia không gian ba chiều thành những diện nhỏ, từ đó tạo nên sự vững chắc của hình khối. Đầu tiên, chúng ta phải xác định rõ những vùng, bề mặt mà ánh sáng chiếu vào một cách đầy đủ. Khi chúng ta quan sát hình dạng từ phía ngược lại của nguồn sáng, chúng ta sẽ khám phá ra những vùng nhỏ bán sắc với các tông màu đặc trưng. Ngoài ra, trong không gian tối, ánh sáng phản quang, dù chỉ chiếm một phần nhỏ của bóng tối, vẫn đóng vai trò quan trọng trong việc định rõ hình dạng của sự vật.

  • Kết cấu bề mặt và chất cảm (có thể bao gồm sự sắp xếp có chủ đích về sắc độ của vật thể; Pattern)

Sau khi chúng ta đã xác định các diện, đến một yếu tố khác của một bức tranh đẹp, mà chúng ta thường gọi là chất cảm hoặc kết cấu của bề mặt. Khi chúng ta xử lý các sắc độ, chúng ta thực sự đang tham gia vào việc sắp xếp các tông màu trong tác phẩm. Kết cấu bề mặt, hay chất cảm, là một khía cạnh khác của bố cục. Thông thường, ta hay cho rằng bố cục liên quan đến cách chúng ta sắp đặt các yếu tố như đường nét, mảng hình,…; trong khi kết cấu bề mặt, chất cảm cũng liên quan mật thiết đến cách chúng ta xử lý bố cục của vùng sắc độ.

Đây là thời điểm mà tính sáng tạo có cơ hội đầu tiên hiện hữu. Chúng ta có khả năng tự do trong việc sắp xếp đối tượng, không chỉ đơn giản là ghi lại tất cả các chi tiết kết cấu bề mặt và chất cảm như một chiếc máy ảnh. Các mảng hình của tự nhiên có thể trở nên đẹp hoặc chưa đẹp trong quan điểm của chúng ta và trong giới hạn không gian cụ thể mà chúng ta đang đối mặt. Mỗi bức tranh đều là một thách thức đối với nghệ sĩ về việc quyết định khoảng cách và cách sắp xếp các mảng sắc độ.

Bố cục – một yếu tố trừu tượng, đóng vai trò quan trọng trong sự sáng tác. Mặc dù có những cuốn sách chất lượng về bố cục, nhưng việc sáng tác dường như mang đầy tính bản năng và hết sức cá nhân. Hầu hết chúng ta mong muốn được tự do trong quá trình xây dựng bố cục, hơn là bị hướng dẫn về cách thực hiện chúng.

Các bản phác thảo về bố cục khác nhau
Các bản phác thảo về bố cục khác nhau

Để đạt được một kết cấu bề mặt, chất cảm hoặc bố cục tốt, việc tạo ra các bản phác thảo nhỏ, là cách tốt nhất. Tạo ra vài bản phác thảo về bố cục, sau đó tiếp tục với ba hoặc bốn tông màu, cho đến khi bạn cảm nhận được lụa chọn nào là hợp lý nhất. Đây là bước khởi đầu cho bất kỳ tác phẩm nào. Vẽ không chỉ là hành động sáng tạo, mà còn là quá trình thiết kế, với sự tương tác tự nhiên giữa chúng.

3.2.2. Năm nguyên tắc nghệ thuật C

Tuy nhiên, những xem xét trên chưa đủ để hiểu về một bức tranh đẹp. Trước đây, chúng tôi đã xem xét những yếu tố cảm xúc mà mọi tác phẩm nghệ thuật nên có. Nếu đối tượng vẽ là một thứ gì đó vô tri, thì cảm xúc được thể hiện qua cách nó được trình bày trên mặt tranh. Nếu đó là một phong cảnh, cảm xúc có thể là biểu hiện của thời gian, hoặc là sự tươi mới và quyến rũ trong cách nó được biểu đạt. Trong vẽ tĩnh vật, đó có thể là sự hấp dẫn của chủ thể, vẻ đẹp đặc biệt của các đối tượng. Trong miêu tả nhân vật, cảm xúc có thể biểu hiện qua hành động hoặc biểu cảm của các nhân vật, hoặc thậm chí là khung cảnh câu chuyện mà chúng được kể. Các nguyên tắc nghệ thuật là điều làm cho cảm xúc của tác phẩm được thể hiện, là cách mà nghệ sĩ sử dụng các yếu tố nghệ thuật để tạo ra hiệu ứng và giúp truyền tải ý định của nghệ sĩ. 

Có 5 nguyên tắc quan trọng, và đặc biệt là tất cả đều bắt đầu bằng chữ “C”:

  • Conception – ý tưởng/ ý niệm

Trước khi bắt đầu bức tranh, hãy tìm kiếm và xác định ý tưởng làm nền tảng. Đó là khi bạn nhắm mắt lại, nỗ lực để nhìn thấy đối tượng trong trí tưởng tượng. Nó có thể được xem là ý niệm về chủ đề. Tiếp theo, ta nên phác thảo nhỏ, thậm chí với những đường nét nguệch ngoạc, để bắt đầu hình thành hình ảnh của tác phẩm.

Sau đó, để chúng ta có thể ghi nhớ cảm nhận đúng đắn mà mà chúng ta mong đợi từ người xem hoặc những người đánh giá tác phẩm của mình. Thông tin được thêm vào cần phải thuyết phục. Khi có một ý tưởng, đã có phác thảo, và bây giờ là lúc chúng ta chuyển sang bước vẽ chính. 

Xây dựng ý niệm bằng cảnh mảng sắc độ.
Xây dựng ý niệm bằng cảnh mảng sắc độ.
  • Construction – quá trình xây dựng, từ tạo ra cấu trúc tổng thể đến hoàn thiện chi tiết

Yếu tố quan trọng tiếp theo là xây dựng. Chúng ta cần tập trung vào việc ký họa, phác thảo, và thu thập tư liệu ảnh, nghiên cứu, tìm kiếm thông tin từ các nguồn mẫu, và sử dụng mọi nguồn thông tin có sẵn để đảm bảo tính chính xác. Nếu khả năng cho phép, việc thuê một người mẫu để ký họa và nghiên cứu có thể làm tăng tính thực tế cho tác phẩm.

Ký họa hình dáng phù hợp với ý niệm đã có.
Ký họa hình dáng phù hợp với ý niệm đã có.
  • Contour – đường viền

Đường viền, một phần không thể thiếu trong việc định hình cho mỗi tác phẩm và liên quan chặt chẽ đến việc xây dựng tác phẩm. Đường viền là biên giới bên ngoài của khối lượng trong không gian, được xây dựng dựa trên điểm mấu chốt và phối cảnh. Hình dạng của một đối tượng có thể thay đổi tùy thuộc vào góc độ nhìn. Do đó, chúng ta cần thiết lập một điểm quan sát mà từ đó chúng ta liên kết kết tất cả cấu trúc và đường viền. Không có cách nào để vẽ một đối tượng chính xác từ nhiều hơn một góc nhìn, vì không thể nhìn thấy một đối tượng từ hai vị trí khác nhau cùng một lúc. Thậm chí, ánh sáng từ các nguồn sáng khác nhau, thời điểm khác nhau cũng có thể ảnh hưởng đến cách chúng ta quan sát.

Để có thông tin lý tưởng nhất, tốt nhất là chúng ta có đầy đủ đối tượng trong tầm mắt, dưới cùng một nguồn sáng, từ một góc độ duy nhất của mắt hoặc máy ảnh. Điều này đặc biệt quan trọng, đặc biệt là đối với người mới học vẽ. Tĩnh vật, với những người mẫu đứng yên, phong cảnh, là những chủ đề tốt nhất để học cách quan sát và vẽ. Tuy nhiên, chúng ta vẫn cần kiến thức cơ bản về cách vẽ chúng. Những ai học trường nghệ thuật và hiểu về tỷ lệ và phối cảnh, cũng như cách đạt được chúng, sẽ tiến xa hơn nhanh chóng và tác phẩm của họ sẽ được đánh giá cao hơn.

Nếu thiếu hiểu biết về phối cảnh, ánh sáng và tỷ lệ của các hình khối cơ bản, hoặc không có kỹ năng về đo đạc và tỷ lệ, người vẽ sẽ bị giam cầm bởi công nghệ, giống như việc máy photocopy, máy ảnh,… có thể thay thế kiến thức mà người vẽ đang thiếu. Nếu người vẽ chỉ biết sao chép hoặc scan lại từ các bức ảnh thay vì tự vẽ nên các đối tượng, kết quả sẽ phản ánh trong bức vẽ. Những nghệ sĩ như vậy ít khi đạt được vị thế cao, trừ khi tác phẩm của họ có những đặc điểm độc đáo làm cho nó nổi bật so với những bản sao khác. 

Học viên Song Thư vẽ từ mẫu vật máy ảnh - lớp Kiến Vàng
Học viên Song Thư vẽ từ mẫu vật máy ảnh – lớp Kiến Vàng

Nếu một bức tranh mang tính cá nhân và linh động, nghệ sĩ chỉ cần sử dụng máy ảnh như một nguồn tư liệu, giống như cách ta sẽ vẽ từ một người mẫu. Máy ảnh không nhìn thấy theo góc độ và tỷ lệ giống như mắt của con người. Vẽ từ hình chụp thường tạo nên dấu vết của nhiếp ảnh trên tác phẩm của chính mình. Nếu bạn phải sử dụng ảnh, hãy xem nó như một công cụ hữu ích, nhưng đừng để bản thân bạn trở nên phụ thuộc vào bức ảnh. Hãy luôn giữ cho quá trình vẽ của bạn là chính bạn, không bị “điều chỉnh” theo bức ảnh.

  • Character – đặc điểm, tạo ra sự độc bản và nhận diện cho mỗi tác phẩm

Một nghệ đã chia sẻ với chúng tôi về một hành trình mà tôi xem là một bài học sâu sắc về nỗ lực quan sát và cá tính trong nghệ thuật. Nghệ sĩ này đã phải đối mặt với một thách thức lớn khi buộc phải vẽ ngoại cảnh mà không có máy ảnh sao chép. Trải qua những thời điểm khó khăn ấy, anh ta quay trở lại xưởng vẽ và bắt đầu một quá trình luyện tập tập nghiêm túc. Điều đó không chỉ là một cuộc hành trình tìm kiếm sự tự do trong việc vẽ, mà còn là một cảm nhận sâu sắc về sự phụ thuộc vào máy ảnh. Bất cứ ai chịu sự chi phối của máy ảnh không bao giờ thực sự nhận ra sự khác biệt rõ ràng giữa hiện thực và bản vẽ sao chép từ ảnh của chính mình.

Cá tính trong nghệ thuật là yếu tố phân biệt một tác phẩm so với những tác phẩm khác. Tính cách không chỉ là nét độc đáo trong khuôn mặt của một người, mà còn là sự phản ánh của người nghệ sĩ về người mẫu, về chính bản thân mình và về thế giới xung quanh. Đây không chỉ là hình ảnh, mà là sự tạo ra tại một khoảnh khắc, dưới ánh sáng cụ thể, từ một góc nhìn cá nhân cụ thể. Điều này đặt ra một thách thức không nhỏ, đòi hỏi nghệ sĩ cảm nhận và chuyển đổi cảm xúc về hình ảnh, rồi từ đó, biến nó thành kỹ thuật diễn đạt.

Máy ảnh trở thành mắt của nghệ sĩ, chấm điểm cho những chi tiết quan trọng nhất trong khung hình. Nhưng trước khi máy ảnh bắt đầu ghi lại, cảm xúc về tính cách của người mẫu phải được nghệ sĩ tự cảm nhận và chuyển đổi thành một mô hình tinh tế trong tâm trí. Nghệ sĩ không chỉ chụp hình, mà còn là người biến cảm xúc thành nét đẹp và ý nghĩa trên bức tranh.

Tác phẩm của họa sĩ/giảng viên Thanh Thuận - The R'art school
Tác phẩm của họa sĩ/giảng viên Thanh Thuận – The R’art school

Trong quá trình này, nghệ sĩ không thể tránh khỏi việc trải qua những cảm xúc, những ý nghĩ và cảm nhận của bản thân. Cảm giác như vậy biến thành cách thức đi vào cách diễn đạt kỹ thuật, cách xử lý hiệu ứng. Mỗi nét bút chì đều là một hành động từ tâm hồn, là cách nghệ sĩ truyền đạt những suy nghĩ sâu sắc về tính cách của đối tượng. Đôi khi người nghệ sĩ còn không ý thức được điều đó, nhưng nó vẫn góp phần làm nên thành công của các tác phẩm, đơn giản vì cảm xúc cũng được truyền tải đến người thưởng ngoạn.

  • Consistency – tính nhất quán, giữ cho các thành phần được liên kết và hoàn chỉnh

Cuối cùng, chúng ta bước vào yếu tố quan trọng nhất của nghệ thuật – “Tính nhất quán” hay còn gọi là “Thống nhất trong đa dạng”. Đây không chỉ là một nguyên tắc kỹ thuật, mà là tinh thần được nhìn nhận bởi sự hiểu biết sâu rộng mà tất cả chúng ta đều có, từ nghệ sĩ đến công chúng, những người yêu nghệ thuật. Tính nhất quán không chỉ là việc làm cho mọi yếu tố kỹ thuật như ánh sáng, tỷ lệ và phối cảnh phù hợp với một chủ thể cụ thể, mà còn là việc tất cả những yếu tố đó hướng một chủ thể cụ thể, về một mục đích chung. Nó hiển nhiên trong cách mà người nghệ sĩ đối xử với chủ đề của mình.

Tính nhất quán không chỉ là sự thống nhất về kỹ thuật, mà còn là mục đích, là sự kết hợp tinh tế giữa các phần khác nhau của tác phẩm. Có một cái gì đó thực sự đặc biệt khi tất cả các yếu tố được hòa quyện, khi mọi chi tiết đều được xử lý bởi cùng một tâm hồn và cùng một đôi bàn tay. Quan trọng nhất, tính nhất quán không nằm ở việc tất cả mọi thứ phải giống nhau, mà là sự đồng nhất trong cách tiếp cận và tầm mắt để tổ chức sắp xếp các thành phần thành một tác phẩm thống nhất. Khi chúng ta xem xét tác phẩm, chúng ta nhìn vào nó không chỉ là một bức tranh mà là một trải nghiệm, cảm nhận và niềm vui của người nghệ sĩ.

Bức tranh Vanitas Still Life của Jacques de Claeuw, sáng tác vào năm 1650, không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một bức tranh tĩnh vật đặc sắc thể hiện sự thống nhất và tinh tế trong nghệ thuật.
Bức tranh thuộc thể loại Vanitas Still Life (Tĩnh vật phù phiếm) của họa sĩ Jacques de Claeuw, sáng tác vào năm 1650, không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một bức tranh tĩnh vật đặc sắc thể hiện sự thống nhất và tinh tế trong nghệ thuật.

Bố cục tổng thể được xây dựng một cách tỉ mỉ và hài hòa, tạo nên một ấn tượng của sự toàn vẹn và ổn định. Các vật thể trong tranh không chỉ đơn thuần là những phần tách biệt mà còn là một phần của một tổng thể. Sự gần gũi giữa chúng tạo nên một sự đồng thuận, khiến người xem có cảm giác như mọi chi tiết đều đóng góp vào một câu chuyện chung.

Sự đơn giản của bảng màu là một phần quan trọng khác tạo nên sự thống nhất. Claeuw giới hạn bảng màu của mình, tập trung chủ yếu vào những màu trung tính và bão hòa thấp. Sự hạn chế này không chỉ tạo nên một sự thuần túy mà còn thúc đẩy sự tập trung vào những chi tiết quan trọng nhất, tăng cường hiệu ứng thị giác nhờ sắc độ rõ ràng.

Sự lặp lại tăng cường sự liên kết giữa các yếu tố khác nhau. Khăn trải bàn và chất liệu vải ở trên chúng có những đường nét và kết cấu rất giống nhau, tạo nên một sự đồng nhất và thống nhất trong cả bức tranh. Sự lặp lại của hình ảnh đỏ, xuất hiện ở nhiều vị trí, không chỉ tạo điểm nhấn mà còn kết nối các yếu tố với nhau.

Tính nhất quán trong bức tranh được thể hiện thông qua việc vẽ một đường tưởng tượng từ tấm vải ở phía trên cùng bên phải xuống bàn, đi qua đàn violin và kết thúc ở bông hoa. Điều này tạo ra một dòng chảy tự nhiên, kết nối mỗi yếu tố với nhau và tạo nên sự hài hòa trong cả bức tranh.

Nhờ tính nhất quán mà tác phẩm trở nên độc đáo, không bao giờ trở thành một bản sao. Nó đòi hỏi sự nhạy bén của người nghệ sĩ, khả năng nhận biết những mẫu lớn và đưa chúng vào tác phẩm của mình. Nếu nhìn thấy sự kết hợp của ánh sáng và bóng tối, giá trị sắc độ và mối quan hệ tỉ mỉ, nghệ sĩ sẽ đạt được một tác phẩm tốt hơn.

Sa đà vào những chi tiết nhỏ, chúng ta có thể bị lạc lõng mà không nhận ra vẻ đẹp tổng thể toàn cảnh. Điều này giống như sự chênh lệch giữa lá cây nhỏ so với thân cây mạnh mẽ, là sự khác biệt giữa tầm nhìn cận cảnh và tầm nhìn toàn cảnh – một khía cạnh của tính nhất quán mà người nghệ sĩ không thể phớt lờ.

Hãy lặp đi lặp lại tên của những yếu tố này trong tâm trí bạn, vì chúng là ngọn đèn dẫn đường đưa chúng ta đến bức tranh thành công. Mặc dù không phải mọi bức tranh đều đạt được thành công, nhưng chúng ta có thể học từ mỗi tác phẩm, nhìn nhận xem bức tranh đó thể hiện bao nhiêu yếu tố trong số những điều này. Một tác phẩm không thành công thường là do một hoặc nhiều yếu tố không được thể hiện; việc phân tích nó giúp chúng ta xác định nguyên nhân của sự thất bại, chỉ ra những sai lầm và khó khăn của chúng ta. Tập trung vào những yếu tố này giúp chúng ta không ngừng cải thiện và phát triển kỹ năng nghệ thuật của mình.

3.3. Hành trình để “vẽ đẹp”

Trong việc “nhận thức thông minh” của chúng ta, chúng ta có một hướng dẫn về đúng và sai trực quan. Đôi khi, chúng ta có thể bị cuốn hút bởi những thứ nằm ngoài khung cửa sổ hay qua kính của những chiếc ô tô hơn là những gì mắt chúng ta nhìn thấy trực tiếp. Điều quan trọng là can đảm tin tưởng vào những gì bạn thấy và thể hiện nó theo cách của riêng bạn. Đó là điều làm cho bạn trở thành một nghệ sĩ. Nghệ thuật không phân biệt đẳng cấp, nó không thuộc về riêng một ai cả.

3.3.1. Xử lý đường nét trước khi chạm vào sự phức tạp của phối cảnh

Việc nắm vững cách xử lý đường nét trước khi đối mặt với sự phức tạp của hình khối và gam màu sẽ làm cho quá trình học trở nên thuận lợi hơn. Phối cảnh là nền tảng quan trọng, là cơ sở để hiểu rõ kích thước và sắp xếp một cách có ý nghĩa. Trong các trường nghệ thuật, chúng ta thường đối mặt với một chủ đề cụ thể đã được chuẩn bị sẵn và chúng ta chỉ cần tái tạo nó trên giấy. Tuy nhiên, khi chúng ta đối mặt với thế giới thực, chủ đề không luôn hiện diện và chuyển động ngay trước mắt. Việc vẽ một khối lập phương không có gì khó khăn khi chúng ta có mô hình ngay trước mắt. Nhưng thách thức thực sự là biết cách vẽ một khối lập phương tưởng ở bất kỳ góc độ nào, để phù hợp với bất kỳ tình huống nào.

Điều quan trọng ở đây là khả năng vẽ phối cảnh từ khối lập phương hoặc khối chữ nhật, vì điều đó thể hiện sự toàn diện ba chiều của mọi đối tượng. Ngay cả một quả cầu cũng có thể được đặt trong khối lập phương. Khối lập phương hoặc khối chữ nhật có thể xem xét như là khối hộp linh hoạt phù hợp với mọi thứ trong vũ trụ.

Biết cách vẽ khối hộp sẽ là chìa khóa dẫn chúng ta đến cánh cửa rộng mở của phối cảnh. Tòa nhà nằm bên ngoài của khối chữ nhật, trong khi nội thất lại nằm bên trong. Chúng ta cần biết cách áp dụng kích thước và tỷ lệ một cách chính xác khi cần thiết, như là để duy trì sự cân bằng giữa các yếu tố trên sàn nhà, với tường, cửa và đồ đạc. Các yếu tố này thường là quan trọng, đặc biệt khi chúng ta đề cập đến sự đối xứng trong các bức tranh. Khi tòa nhà và các hình dạng xuất hiện trong cùng một bức tranh, khả năng áp dụng kích thước và tỷ lệ trở thành quan trọng. Từ khóa là sự chính xác, để mọi chi tiết đều có thể tương thích và hài hòa với nhau. Điều này quyết định giữa thành công và thất bại trong việc tái tạo một cảnh vật đa chiều.

3.3.2. Vẽ hình khối ở mọi phối cảnh

Việc đặt một hình khối tại bất kỳ vị trí nào trên bề mặt sàn hoặc mặt đất có vẻ đơn giản, đặc biệt khi tuân theo tỷ lệ chính xác với các hình khác. Tuy nhiên, đối với nhiều nghệ sĩ, thậm chí là những người có kinh nghiệm, việc này không phải lúc nào cũng dễ dàng, và kết quả thường là tác phẩm kém chất lượng. Khi các góc nhìn khác nhau xuất hiện trong một tác phẩm, có lẽ nghệ sĩ đã không thể làm cho nhất quán giữa các bản sao khác nhau. Thậm chí, có người còn không nhận ra sự mâu thuẫn này, nhưng những người ngắm tác phẩm của sẽ cảm thấy một điều gì đó không ổn, mặc dù họ không thể xác định rõ điều đó là gì.

3.3.3. Nghệ sĩ phải biết kết hợp ánh sáng và hình khối

Khi mọi thứ được thực hiện đúng, sự chú ý từ công chúng sẽ thực sự tăng lên. Ngược lại, khi có sai sót, họ thường chỉ giữ im lặng. Cá nhân tôi tin rằng một nghệ sĩ chỉ có thể phát triển tính cá nhân trong tác phẩm của mình nếu anh ta hiểu rõ cách phối cảnh, ánh sáng và bóng tối thực sự ảnh hưởng đến hình thức cơ bản như thế nào. Điều này là quan trọng để nhận ra mối quan hệ giữa tất cả các hình thức với những hình thức cơ bản. Nghệ sĩ cần nhận biết sự khác biệt giữa cường độ của ánh sáng khuếch tán và ánh sáng trực tiếp và không thể tự ý kết hợp cả hai trong cùng một tác phẩm. Nhiều nghệ sĩ thường lạc quan với kỹ thuật “xảo quyệt”, điều này có thể hiệu quả nếu tất cả mọi thứ đều tuân theo quy luật, nhưng thường chỉ dẫn đến việc che đậy lỗi lầm hơn là khắc phục chúng. 

Hình khối là vô cùng quan trọng, và trong bất kỳ ánh sáng cụ thể nào, mọi diện trong bức tranh cần phải có giá trị tương đối với nó, nếu không toàn bộ tác phẩm sẽ không thể thuyết phục được. Sắc độ không chính xác đồng nghĩa với việc góc nhìn của các diện chia nhỏ bị sai lệch, không như mong đợi, và do đó, hình khối không còn chính xác, bất kể đường viền có đúng hay không.

Hình khối là vô cùng quan trọng, và trong bất kỳ ánh sáng cụ thể nào.
Hình khối là vô cùng quan trọng, và trong bất kỳ ánh sáng cụ thể nào.

3.3.4. Thời gian và sự cố gắng cần thiết để trở thành nghệ sĩ vĩ đại

Hãy cùng nhìn nhận về yếu tố quan trọng tạo nên một nghệ sĩ vĩ đại. Trong nhiều trường hợp, chúng ta thường thấy rằng họ không chỉ là những người xuất sắc về hình khối, mà còn là những nhà nghiên cứu sâu sắc về ánh sáng tác động lên trên hình khối. Ánh sáng và hình khối, dường như, trở thành một thể thống nhất trong tâm hồn của nghệ sĩ, không phân biệt được đâu là ánh sáng, đâu là hình khối. Những nghệ sĩ ngày xưa không may mắn như chúng ta, không có sự tiện lợi từ máy quay và máy ảnh. Họ phải tự mình khám phá từ cuộc sống, bằng cách quan sát và nghiên cứu sâu sắc.

Khác biệt lớn nhất giữa nghệ sĩ ngày xưa và ngày nay nằm ở cách họ tiếp cận cuộc sống. Trong khi chúng ta thường tin rằng một ống kính với khẩu độ F2.0 có thể giải quyết mọi vấn đề, những nghệ sĩ xưa đã dành nhiều thời gian và công sức để tìm hiểu về sự thật đằng sau những hình ảnh. Họ không chạy theo thời gian, mà thậm chí là tạo ra các tài liệu, bản phác thảo và nghiên cứu từ cuộc sống xung quanh.

Điều khiến nghệ sĩ trở nên vĩ đại không chỉ là sự sáng tạo, mà còn là hiểu biết sâu rộng và cặn kẽ về thế giới xung quanh họ. Thời gian không phải là một cái gì đó mà chúng nhờ nó để hiểu rõ hơn về sự tồn tại. Việc hiểu biết cặn kẽ giúp ta tiết kiệm thời gian. Một lỗi nhỏ trong phối cảnh có thể tốn kém nhiều thời gian để sửa chữa hơn so với thời gian bỏ ra để nghiên cứu một cách sâu sắc.

Cuối cùng, giá trị thực sự của một tác phẩm nghệ thuật không nằm ở chữ ký dưới nó, mà là trong những điều tuyệt vời mà nó chứa đựng. Bức tranh tồn tại qua thời gian không phải vì tên tuổi họa sĩ, mà vì những ý nghĩa sâu sắc được chứng minh bên trong nó. Nghệ sĩ không chỉ tiến gần đến chân lý của tầm nhìn thị giác mà còn mang đến sự hiểu biết sâu sắc về thiên nhiên và hành trình của nó. Đó là lý do vì sao họ để lại dấu ấn vĩ đại trong lịch sử nghệ thuật.

Thời gian dành cho việc thực hành những kỹ năng thiết yếu trong nghệ thuật không bao giờ là thời gian lãng phí. Tìm kiếm một bối cảnh chẳng hạn như các tòa nhà, để chụp ảnh, tạo bản in và thiết lập trên máy chiếu, là một quá trình tốn kém thời gian và công sức. Những nghệ sĩ không có kiến thức vững về phối cảnh có thể phải mất nhiều thời gian hơn để thực hiện điều này.

Mỗi ngày, việc thiếu kiến thức về phối cảnh có thể trở thành rắc rối cho nghệ sĩ. Tự tin và sức lực của họ giảm đi khi họ phải dựa vào sự giúp đỡ từ thông tin bên ngoài. Càng phụ thuộc vào công nghệ, nghệ sĩ càng mất sức lực, và đôi khi họ không thể tồn tại mà không có sự hỗ trợ đó. Tuy nhiên, không có công cụ nào trên thế giới có thể thay thế kỹ năng vẽ phác thảo thực sự của một nghệ sĩ. Máy ảnh có thể là một nguồn thông tin hữu ích, nhưng không bao giờ có thể thay thế được sự sáng tạo và riêng biệt mà mỗi nghệ sĩ mang lại. Đừng để máy ảnh vượt ra khỏi vai trò của nó như là một công cụ hỗ trợ thông tin; trong nghệ thuật, ống kính không bao giờ thay thế được khả năng quan sát của người nghệ sĩ.

Ánh sáng và hình khối, trong suy nghĩ của nghệ sĩ, trở thành những khía cạnh không thể phủ nhận của cuộc sống. Những điều vốn tưởng chừng bình thường lại tỏ ra đẹp đẽ khi được nhìn nhận và tái tạo bởi bàn tay nghệ thuật. Bức tranh không chỉ là bản chép của hiện thực mà còn là một phiên bản nâng cao, tách biệt khỏi sự đa dạng tự nhiên.

Nghệ thuật không chỉ là việc tái tạo, mà còn là cách đặt ra câu hỏi và nhìn nhận vấn đề từ một góc độ mới. Bức tranh về một vật thường có thể thu hút sự chú ý hơn chính vật đó, vì nó làm nổi bật những khía cạnh mà thông thường ta đã phớt lờ. Nó là một cách để nghệ sĩ đưa ra cái nhìn sáng tạo và khám phá sự đẹp trong những điều đơn giản thường nhật.

3.3.5. Tương lai của nghệ thuật: sự “đúng đắn”

Chúng ta sống trong một thế giới đầy đủ vật chất, cả từ thiên nhiên và những gì con người tạo ra. Với hàng ngàn tác dụng và ý nghĩa khác nhau, cuộc sống con người trở nên đa dạng và phong phú. Nghệ sĩ và sinh viên học nghệ thuật có một điểm khởi đầu chung – ánh sáng mặt trời và môi trường tự nhiên. Cây cảnh với họ đa dạng và không giới hạn.

Để thu hút và giao tiếp với những cá nhân đặc sắc, nghệ sĩ cần nhìn nhận họ với tâm huyết và tôn trọng. Không chỉ về tài năng, mà còn là sự nhận thức về cuộc sống và tự nhiên. Trong tương lai, sự thô thiển và méo mó không phải là yếu tố được đánh giá cao; “sự đúng” sẽ trở thành chìa khóa của  uy tín và thành công trong thế giới nghệ thuật đang không ngừng đổi mới.

4. Kết

Nghiên cứu nghệ thuật không thể phủ nhận sự quan trọng của nền tảng cơ bản và kiến thức cấu trúc trong việc tạo ra những tác phẩm nghệ thuật đẹp đẽ và ý nghĩa. Nền tảng này là cầu nối giữa con người và thiên nhiên, là cơ sở để chúng ta có thể thấu hiểu và thể hiện cái đẹp trong thế giới xung quanh.

Cách nào để tiếp cận nghệ thuật? 

Câu hỏi này đặt ra sự nghiên cứu về một tương lai mà các nghệ sĩ không chỉ sở hữu nền tảng cơ bản như chúng ta, mà còn có sự hiểu biết vượt bậc về thiên nhiên. Có thể dự đoán rằng sự hiểu biết sẽ là chìa khóa dẫn đến những tác phẩm nghệ thuật vĩ đại và sâu sắc hơn. 

Sự gia tăng trong hiểu biết không ngừng đã đưa chúng ta đến những nguyên tắc và tiêu chí mà chúng ta sử dụng trong nghệ thuật hiện đại. Mỗi cột mốc trong sự phát triển của nghệ thuật đều là kết quả của sự tích luỹ kiến thức và hiểu biết về thế giới xung quanh. Bổ sung kiến thức không ngừng tạo nên một sức mạnh lớn, làm nền tảng cho sự sáng tạo và sự đột phá. Chắc chắn, sự hiểu biết ngày càng tăng về thiên nhiên và quy luật của nó sẽ là nguồn động viên mạnh mẽ cho những nghệ sĩ tương lai. Nền tảng không chỉ là nơi bắt đầu mà còn là động lực để nghệ sĩ khám phá và sáng tạo, đưa nghệ thuật điều bí ẩn và độc đáo.

Nghệ thuật không màu là một cách linh hoạt để diễn đạt cảm xúc, mà bất kỳ nghệ sĩ nào cũng có thể thực hiện.
Nghệ thuật không màu là một cách linh hoạt để diễn đạt cảm xúc, mà bất kỳ nghệ sĩ nào cũng có thể thực hiện.

Nghệ thuật không màu (hình thức chỉ sử dụng sắc độ như vẽ bằng chì, than, màu trắng, đen,…) là một lối tiếp cận làm giàu kỹ năng cho người học vẽ. Điều này không chỉ giúp họ hiểu rõ hơn về khả năng của cây bút chì, mà còn khám phá các hiệu ứng độc đáo mà chúng có thể tạo ra. Người vẽ nên sử dụng cây bút chì lớn, được vát nhọn dài, có khả năng chịu áp lực đáng kể. Bằng cách sử dụng cánh tay và cổ tay thay vì ngón tay, học viên có thể tạo nên những đường nét với mục đích khác nhau, từ việc tạo ra đường viền, phác họa, đến tạo bóng đổ hoặc bán sắc trong không gian phẳng. Hiệu ứng được tạo ra sẽ thay đổi tùy thuộc vào loại giấy và chì sử dụng, mở ra không gian cho sự sáng tạo đa dạng.

Nhấn mạnh rằng, nghệ thuật không màu không chỉ là một bước luyện tập cho nghệ sĩ, mà còn là một dạng biểu đạt tinh khiết. Nó không bao giờ bị coi là giai đoạn chuẩn bị hay thiết kế phác thảo, mà có thể hiểu nó như một hình thức nghệ thuật tinh tế trong chính bản thân nó mà người ta hay gọi là dessin. Khả năng sử dụng nghệ thuật không màu là một cách linh hoạt để diễn đạt cảm xúc, mà bất kỳ nghệ sĩ nào cũng có thể thực hiện ngay khi tâm trạng họ yêu cầu biểu đạt cho một hình ảnh nào đó.

Các vấn đề đưa ra trong phần này không phải là trò chơi trẻ con. Chúng tôi đặt ra những thách thức này dưới góc độ nền tảng của kỹ năng “vẽ đẹp”, coi đó như bước đầu tiên trước khi khám phá và nâng cao “cái đẹp” thành một hình thức nghệ thuật phức tạp hơn. Chúng tôi không bàn luận chi tiết về các yếu tố thuộc về hình thức nghệ thuật thị giác, mà chúng tôi muốn tập trung vào 5p-5C, đây là những yếu tố cơ bản và quan trọng để thuần thục kỹ năng “vẽ đẹp”.

Mỗi lĩnh vực nghệ thuật đều có những tiêu chí cụ thể hoặc không cần thiết để tạo ra tác phẩm có sức hấp dẫn thị giác. Chúng tôi lựa chọn những yếu tố này vì chúng là nền tảng nguyên thủy của mọi hình thức thị giác và là yếu tố cơ bản mà bất kỳ nghệ sĩ nào cũng cần đạt được.

Chúng tôi nhận thức rằng việc tiếp thu đầy đủ kiến thức từ bài viết này đòi hỏi thời gian và nỗ lực. Mặc dù nó chỉ là một phần nhỏ của những nguyên tắc quan trọng, nhưng nó là bước đầu quan trọng để xây dựng một cơ sở vững chắc cho sự nghiệp nghệ sĩ của bạn. Bài viết có giới hạn, nhưng sự hiểu biết sâu sắc và áp dụng thấu đáo của kiến thức này sẽ mang lại những lợi ích to lớn trong sự phát triển của bạn trong nghệ thuật.

Chúng tôi sẽ không chỉ trải nghiệm xem xét những tác phẩm của học viên đến những họa sĩ chuyên nghiệp mà còn phân tích quá trình tư duy sáng tạo qua từng tác phẩm thông qua các yếu tố 5P- nguyên tắc 5C. Thiếu sót một trong những yếu tố/ nguyên tắc này có thể đặt ra những thách thức lớn, khiến cho tác phẩm của bạn không đạt được sự hoàn thiện mong muốn và không giao tiếp hiệu quả với công chúng thưởng lãm. Hãy tìm hiểu cách mà những yếu tố 5P-5C làm nên tác phẩm nghệ thuật đẹp trong những phần tiếp theo nhé!

5 2 đánh giá
Đánh giá bài viết

Bài viết liên quan

guest
0 Bình luận
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận