Dạy vẽ, hội họa cho trẻ tiền trưởng thành từ 15-18 tuổi

Cấp 3 – trung học phổ thông 15-18 tuổi.

Vấn đề luyện thi đại học Mỹ Thuật và Kiến Trúc

Nghệ thuật thị giác đang thật sự có cơ hội của nó. Ngày nay sự thôi thúc vẽ dường như đã chiếm lĩnh số lượng lớn người đam mê, nghiên cứu hơn bao giờ hết. Nó đã lan rộng khắp nơi trên toàn cầu, đặc biệt trong “thế giới phẳng” của thời công nghệ số. Trong khi nhiều người quan tâm đến nghệ thuật như một trò tiêu khiển hoặc sở thích, thì những người khác lại sẵn sàng chọn nó như một phương tiện kiếm sống nếu họ tin chắc rằng khả năng của họ đủ để mang lại bất kỳ hy vọng thành công thực sự nào.

Chúng ta, những người chọn nghệ thuật thị giác, hội họa làm phương tiện biểu đạt của mình nên nhận ra rằng nó có những nền tảng nhất định để từ đó chúng ta tiến bộ, giống như có những nền tảng của văn học, kịch nghệ hay âm nhạc. Thật không may, các nguyên tắc cơ bản của cách tiếp cận nghệ thuật thường không được xác định rõ ràng để nghiên cứu thực tế như đối với một số hoạt động sáng tạo khác.

Trẻ em trong độ tuổi cấp 3, trung học phổ thông, từ 15 đến 18 tuổi, những trẻ chọn nghệ thuật thị giác, hội họa, mỹ thuật tạo hình, vẽ tranh làm con đường kiếm sống của mình nên được học nền tảng kiến thức về nghệ thuật này hơn là luyện thi chỉ để học vẽ tả thực hay hòa sắc khô cứng. Các tiêu chí tuyển sinh cũng nên thay đổi, đánh giá quá trình rèn luyện với nghệ thuật hơn là chú trọng vào một bài thi.

Bản vẽ đẹp chưa phải là tác phẩm nghệ thuật, và người vẽ đẹp chưa hẳn là nghệ sĩ. Đến lúc này chúng ta phải hiểu điều đó, giáo dục là một quá trình, nó không thể cưỡng đoạt mà có.

Một người chỉ biết vẽ đẹp là không đủ để bước thẳng vào chuyên môn ngành nghề mỹ thuật tạo hình. Nó còn thiếu nền tảng để bạn nhận thức cái đẹp. Để nhận thức được bạn chúng ta chỉ có duy nhất một cách thức là học nó.

Mở đầu –  tổng quan lứa tuổi tiền trưởng thành

Tính linh hoạt cao nhất trong giai đoạn, trong giai đoạn được gọi là quan trọng, khi não rất nhạy cảm với thông tin và trải nghiệm mới. Bộ não có thể tổ chức lại và thích nghi, ngay cả trong trường hợp bị tổn thương. Bộ não phát triển để đáp ứng với kinh nghiệm. Điều này được gọi là sự phát triển trí não phụ thuộc vào kinh nghiệm. Cả trải nghiệm tích cực và tiêu cực đều có thể định hình cấu trúc của bộ não đang phát triển. Những trải nghiệm ban đầu có ảnh hưởng lớn đến tổ chức não bộ cũng như khả năng học tập và ghi nhớ sau này trong cuộc sống.

Sự trưởng thành của não được thể hiện qua những thay đổi trong hành vi, từ kỹ năng vận động cơ bản đến khả năng nhận thức phức tạp. Vỏ não trước trán, liên quan đến việc ra quyết định, tự kiểm soát và phán đoán, là một trong những khu vực cuối cùng trưởng thành. Sự phát triển nhận thức gắn liền với sự trưởng thành của não bộ và sự tiến bộ ở một lĩnh vực này thường tương ứng với những tiến bộ ở lĩnh vực kia.

Sự tương tác giữa gen và môi trường hình thành nên sự phát triển của não. Điều này được gọi là tương tác gen-môi trường. Gen cung cấp bản thiết kế chi tiết cho bộ não, nhưng môi trường ảnh hưởng đến cách thực hiện những kế hoạch đó. Quan điểm tương tác cho rằng sự phát triển của não là kết quả của sự tương tác phức tạp giữa ảnh hưởng của di truyền và môi trường.

Sự phát triển nhận thức được đặc trưng bởi khả năng phát triển để suy nghĩ, học hỏi, lý luận và ghi nhớ. Nó gắn bó sâu sắc với sự trưởng thành của các vùng vỏ não. Sự phát triển cảm xúc có mối liên hệ chặt chẽ với các kết nối giữa vỏ não trước trán và hệ thống limbic. Những kết nối này tăng cường theo thời gian, dẫn đến khả năng tự điều chỉnh cảm xúc tốt hơn.

Ngày càng có nhiều bằng chứng cho thấy những năm đầu đời rất quan trọng cho sự phát triển trí não. Giai đoạn tăng trưởng và phát triển nhanh chóng này, được gọi là giai đoạn đầu quan trọng, có ý nghĩa suốt đời đối với hoạt động nhận thức và cảm xúc. Chất lượng môi trường và trải nghiệm của trẻ trong thời gian này có thể có tác động đáng kể đến cấu trúc và chức năng não của chúng.

Căng thẳng mãn tính trong giai đoạn đầu đời, thường do các yếu tố như bỏ bê hoặc lạm dụng, có thể gây ra tác hại cho não đang phát triển. Điều này được gọi là căng thẳng độc hại. Việc phải đối mặt với nghịch cảnh có thể làm gián đoạn sự phát triển bình thường của não bộ và làm tăng nguy cơ mắc các vấn đề về nhận thức, cảm xúc và xã hội sau này trong cuộc sống. Sự can thiệp sớm và các mối quan hệ hỗ trợ, nuôi dưỡng có thể giúp giảm thiểu tác hại của căng thẳng độc hại.

Tổng kết tâm lý giáo dục cho một đứa trẻ trong độ tuổi 15 đến 18 tuổi:

Đây là lứa tuổi quan trọng, trong trí não về thể chất và tinh thần đang tự tổng hợp những tư duy trí tuệ não bộ và tư duy cảm xúc để hình thành nên trực giác thông minh. Các tri thức bắt đầu phủ bọc bên ngoài rìa màng não để tiếp nhận kiến thức với đời sống một cách nhanh hơn. Các bạn nhận thức những vấn đề theo những kinh nghiệm mà não bộ đã từng tìm hiểu trước đó. Đồng thời não bộ phát triển tư duy logic, trí nhớ, ngôn ngữ. Sẵn sàng để đón nhận những kiến thức chuyên sâu hữu ích hơn để có thể thỏa mãn tâm lý, hình thức tinh thần mong muốn về vấn đề, lĩnh vực nào đó mà chúng muốn theo đuổi. Đó được gọi là đam mê. Đam mê này sẽ lấy hết quỹ thời gian của cuộc sống các bạn. Các bạn nam có khuynh hướng tìm kiếm những thử thách, trong khi các bạn nữ thì tìm kiếm những cảm giác an yên nhẹ nhàng vì sự an toàn mà thể chất mình cần.

Ở giai đoạn trước nền tảng kiến thức, môi trường xã hội xung quanh, những tìm tòi khám phá tạo ra thể chất não bộ thông minh và tư duy não bộ thông minh. Cái tôi của các bạn nhỏ cùng với môi trường xã xung quanh hình thành nên tư duy cảm xúc. Hai yếu tố này tạo thói quen tư duy và bám vào rìa màng não thành trực giác thông minh não bộ. Giai đoạn sau cùng này đối với một đứa bé trước đó có được tâm lý tốt sẽ là giai đoạn phát triển vượt bậc trong mọi vấn đề mà các cháu quan tâm và nghiên cứu.

Đứa trẻ giờ đây đã lựa chọn rõ ràng hơn với những gì chúng muốn. Chúng lựa chọn theo đuổi ngành nghệ thuật hay là ngành nghề khác sẽ là rất bình thường. Cho dù là ngành nghề nào đi chăng nữa đừng để chúng hiểu là định hướng theo xu hướng phát triển xã hội là lựa chọn tối quan trọng và cần thiết. Hãy để ý đến sở trường, sở thích. Nên giáo dục đứa trẻ lúc này thành những người có uy tín trong lĩnh vực mà chúng quan tâm hơn là giáo dục chúng thành những người giàu có.

Lĩnh vực mà chúng tôi, trong vai trò nghệ sĩ giáo dục muốn đề cập sâu sắc sau đây là những đứa trẻ định hướng với nghệ thuật thị giác. Trong khi những đứa trẻ khác trong độ tuổi này vẫn nên dùng nghệ thuật để tham gia vào với góc độ thưởng thức, sinh hoạt văn hóa nghệ thuật, thưởng lãm nghệ thuật, hưởng thụ nghệ thuật, … để cân bằng cuộc sống và để rèn luyện trí tuệ cảm xúc, lòng trắc ẩn.

1. Thấy gì qua những bức tranh của trẻ em thiếu niên trong độ tuổi trung học cơ sở – 12 tuổi đến 15 tuổi?

Hầu hết người lớn không thể đạt đến giai đoạn này, bởi vì ở giai đoạn trước, đứa trẻ nghĩ rằng mình không thể vẽ được hiện thực như thực tế sẽ chìm vào tuyệt vọng và bỏ vẽ. Tuy nhiên, trong tranh của trẻ em tiếp tục vẽ tranh khi ở độ tuổi 13-14, người ta nhận thấy rằng phối cảnh được sử dụng một cách đầy đủ và hiệu quả. Chi tiết trong tranh ngày càng tăng. Màu sắc và và diễn tả chất liệu được nhấn mạnh nhiều hơn. Chúng bắt đầu tạo ra những hình ảnh trừu tượng theo cảm xúc. Đây là giai đoạn gọi là chủ nghĩa tự nhiên.

Sẽ luôn có một số nhầm lẫn nhất định về tài năng hoặc khả năng bẩm sinh trong vẽ và kiến thức về nghề thủ công là gì. Thông thường, kiến thức phải được hiểu là tài năng. Mặc khác, vẽ mà thiếu kiến thức mang tính xây dựng hiếm khi thành công. Như vẽ tả thực, chúng ta không nhìn thấy tài năng cho đến khi phương pháp phát triển nó được phát triển. Nghĩa là, phân tích và hiểu biết chính xác một cách hợp lý về các quy luật tự nhiên khi chúng được áp dụng vào tầm nhìn của con người.

Các bạn trong độ tuổi này quan niệm sai lầm khi mình vẽ đẹp là mình đã có tài năng. Tin chúng tôi đi, bạn tài năng trong môi trường lớn, nhưng bạn đang bước vào thế giới chật chội, đầy những người có khả năng vẽ đẹp. Đừng lấy những cảm xúc để bao biện cho một bản vẽ được sắp đặt bố cục tồi. Bạn phải quen dần với việc bị phê bình trong nghệ thuật.

Có câu nói “trong nghệ thuật không tồn tại khái niệm đẹp và xấu”. Câu nói này đúng, nhưng tác phẩm của bạn phải là tác phẩm nghệ thuật cái đã. Còn khi chỉ là bản vẽ đẹp, bạn vẫn bị phê bình bởi xấu và đẹp. Bản vẽ đẹp cần nhận thức thông minh để nó có thể thành cấu trúc hình thức nghệ thuật. Cấu trúc hình thức này được sắp đặt dựa trên nguyên lý bố cục hình thức nghệ thuật thì mới thành tác phẩm nghệ thuật và bạn mới thành nghệ sĩ. Bạn sẽ không có nhiều thì giờ để khi vào ngưỡng cửa đại học mới học về nó. Khi vào đại học bạn mất thì giờ cho nó tức là bạn hoàn toàn mất đi cơ hội trải nghiệm các không gian nghệ thuật, trải nghiệm với các hình thức biểu đạt nghệ thuật, giao lưu văn hóa nghệ thuật, …

2. Giáo dục hội họa, dạy vẽ như thế nào là đúng nhất với trẻ trong độ tuổi từ 15 đến 18 tuổi?

Mục tiêu chính của giáo dục hội họa hay học vẽ trong độ tuổi 15 tuổi đến 18 tuổi nên như sau :

  • Như thế nào là vẽ đẹp.
  • Nhận thức thông minh trong nghệ thuật thị giác.
  • Nguyên tắc bố cục hình thức nghệ thuật thị giác.
  • Kỹ năng biểu đạt được gắn kết với các nền tảng kiến thức kể trên.
  • Kỹ năng tìm kiếm tư liệu để sáng tác từ cuộc sống, văn hóa, lịch sử, triết học.

Thành công trong các lĩnh vực sáng tạo luôn đi kèm với sự khác biệt, điều đó làm nổi bật góc độ cá nhân và khiến người đó khác biệt với đám đông. Vẽ là tầm nhìn trên giấy. Hơn thế nữa, nó là tầm nhìn cá nhân, gắn liền với nhận thức cá nhân, sở thích, quan sát, tính cách, triết lý và một loạt các phẩm chất khác, tất cả đều đến từ một nguồn. Nó không thể, và để thành công thì nên không phải, là bất cứ điều gì khác. Vẽ có liên quan chặt chẽ với các nghệ thuật sáng tạo khác, tất cả đều là sự bộc phát của mong muốn thể hiện cảm xúc bên trong của chúng ta.

Chúng tôi mong muốn người khác lắng nghe hoặc nhìn và đánh giá cao những gì mà chúng ta cống hiến. Có lẽ chúng ta muốn nhận được sự ngưỡng mộ đối với những thành tựu của mình. Có lẽ chúng ta có một thông điệp mà chúng ta cho là đáng để người khác chú ý. Có lẽ nỗ lực như vậy là một phương tiện thú vị để tạo sự hữu ích từ bản thân, hoặc cho bản thân một sinh kế mà chúng ta phải đạt được theo một cách nào đó.

Để hiểu tại sao một bức vẽ hấp dẫn hoặc không hấp dẫn, chúng ta phải nhận ra một khả năng nhất định được phát triển ở mọi cá nhân bình thường từ thời thơ ấu cho đến khi trưởng thành. Chúng tôi nghĩ thuật ngữ “nhận thức thông minh” gần giống với bất kỳ thuật ngữ nào để mô tả khả năng này. Đó là tầm nhìn phối hợp với bộ não. Đó là một cảm giác về sự đúng đắn được phát triển nhờ quá trình tiếp xúc hình thành tư duy.

Vào lúc này hay lúc khác, bộ não của chúng ta chấp nhận những hiệu ứng hoặc hình thức nhất định: như tả thực và tuân theo những quyết định này. Chúng ta học cách phân biệt vẻ ngoài này với vẻ ngoài khác, về kích thước hoặc tỷ lệ, màu sắc và kết cấu. Tất cả các giác quan kết hợp với nhau để cho chúng ta nhận thức thông minh. Chúng ta có cảm giác không gian hoặc chiều sâu, ngay cả khi chúng ta không biết gì về khoa học phối cảnh. Chúng ta nhanh chóng nhận ra sự biến dạng, bởi vì vẻ bề ngoài không trùng khớp với những gì kinh nghiệm đã dạy chúng ta là bình thường hay tả thực. Hình thức ghi lại trong tâm trí, ngay cả khi chúng ta không biết gì về giải phẫu và tỷ lệ, vì vậy chúng ta nhận ra một khuôn mặt ngay lập tức, mặc dù chúng ta thậm chí không thể miêu tả bằng lời tốt về nó. Cảm giác về tỷ lệ cho chúng ta biết đây là một đứa trẻ và kia là một chú lùn, hoặc đây là một con chó con và kia là một con chó nhỏ.

Nhận thức thông minh (khả năng nắm bắt đặc điểm riêng) bao gồm cảm giác về số lượng lớn và đường viền. Chúng ta biến một con thiên nga từ một con ngỗng, hay một con ngỗng từ một con vịt. Đặc điểm này được phát triển tốt ở những người đam mê nghệ thuật cũng như các nghệ sĩ. Tất cả chúng ta với tư cách là những cá nhân đã chấp nhận một cách có ý thức những tác động của ánh sáng. Chúng ta biết khi nào những chân dung phù hợp với ánh sáng ban ngày, ánh sáng nhân tạo, hoàng hôn hay ánh nắng chói chang. Nhận thức như vậy là một phần của tự nhiên.

Ngay khi người thưởng lãm nhìn thấy sự thay đổi về tỷ lệ, biến dạng, thay đổi về hình thức, màu sắc hoặc kết cấu, người đó liền nhận ra rằng có điều gì đó không ổn. Sự bắt chước thông minh nhất sẽ không đánh lừa được người đó. Một hình nộm mannikin trong cửa kính của cửa hàng buôn bán là một hình nộm đối với quan sát của mọi người. Chúng ta biết ngay các mô thịt làm từ sáp nhờ những hiệu ứng đã ghi nhận trước đây trong tâm trí chúng ta.

Để có được nhận thức thông minh các bạn nên được rèn luyện:

  • Cấu trúc hóa một vật thể. Việc cấu trúc hóa từ quan sát giúp bạn vẽ chính xác một vật thể mang tính ba chiều
  • Tạo hiệu ứng thị giác ba chiều trên không gian phẳng hai chiều. Nắm vững cách thức để có thể “nhìn trộm vào tương lai” từ phác thảo thiết kế. Bạn    chỉ có được khả năng hình dung và phán đoán tính không gian khi bạn thực hành    nhiều với việc xây dựng nó. Phối cảnh, nền tảng của thiết lập thị giác ba chiều.
  • Bố cục tạo hình. Cơ sở để cách điệu, trừu tượng, trang trí và bố cục sáng tạo không gian theo nguyên lý thị giác.
  • Bố cục đường nét, sắc độ, màu sắc. Cơ sở để nâng một hình ảnh, ý tưởng đẹp thành “hình thức nghệ thuật”. Cơ sở tạo hình hướng đến cảm xúc nghệ thuật, yếu tố về mỹ cảm.
  • Hình họa không màu.

Hình họa được xem là người thầy của hình thức nghệ thuật. Nắm vững hình họa sẽ nắm vững được cách cấu trúc một vật thể. Bạn phải thể hiện nó thông qua:

  • Luyện khối.
  • Tĩnh vật.
  • “Giải phẫu” hình thức nghệ thuật đầu người, cơ thể.
  • Vẽ đầu tượng thạch cao, chân dung

   Tất cả với hội họa không màu, đơn giản chỉ là ánh sáng tác động vào vật thể. Ánh sáng giúp chúng ta phân biệt được hình thức cấu trúc mang tính không gian.

Khi bức vẽ có sức thuyết phục đối với nhận thức thông minh của người xem vì tính đúng đắn của nó về hình thức, kết cấu, không gian và ánh sáng, đồng thời lôi cuốn cảm xúc của người đó, người nghệ sĩ có thể tin tưởng vào một phản ứng thuận lợi.

Vẽ không nên được dạy bằng cách dạy các kỹ thuật chuyên biệt hoặc cá nhân. Điều này được dạy là cách để có được hình thức, đường nét và các giá trị sắc độ, bất kể phong cách. Cách người nghệ sĩ cầm bút chì không liên quan nhiều đến các vấn đề của chính bạn. Cách anh ấy xử lý ánh sáng trên hình thức và đường nét là điều cần tìm. Nếu người họa sĩ đó giỏi, bạn có thể chắc chắn rằng anh ấy sẽ lựa chọn tìm tòi chắt lọc một nguồn sáng tốt nhất. Anh ấy có lẽ đã sử dụng một mô hình hoặc sử dụng máy ảnh để cố giấu bí mật về nguồn sáng này. Anh ta giữ sự giả tạo ở mức tối thiểu, chỉ sử dụng trí tưởng tượng của mình khi anh ta không còn cách nào khác để đạt được kết quả.

Có một số yếu tố cơ bản nhất định để vẽ đẹp mà thiếu nó thì không một bức vẽ nào có thể thực sự thành công. Chúng tôi tin rằng những yếu tố này có thể được dạy. Cho đến nay, chúng ta khó tìm thấy một cuốn sách dạy vẽ nào xác định mối quan hệ của tỷ lệ và phối cảnh với việc nghiên cứu ánh sáng và bóng tối. Vì những yếu tố này hoàn toàn phụ thuộc lẫn nhau.

Đối với những người có hiểu biết về quy luật tự nhiên, cộng với tầm nhìn, người thầy vĩ đại nhất chính là bản chất tự nhiên. Nếu người nghệ sĩ có kỹ năng mô tả cấu trúc và đường nét của một vật thể đặt trong không gian, cộng với kiến thức về cách thức ánh sáng vận hành trên những hình thể mà chúng ta xem là cơ bản, thì anh ta đã có được bàn đạp để thể hiện cá nhân của mình, mà xét cho cùng thì nó có giá trị lớn hơn bất cứ thứ gì khác.

Giả sử chúng ta tự hỏi, thế nào là một bức vẽ đẹp?

Trước tiên chúng ta hãy nghĩ đến những phẩm chất tạo nên một bức vẽ đẹp; những điều này chỉ ra các bộ phận của hội họa truyền thống, đối tượng mà chúng ta đề cập và thực hành thường xuyên. Bất cứ vật thể nào chúng ta vẽ đều có ba chiều: chiều cao, chiều rộng và chiều sâu. Có một mối liên kết giữa ba chiều, mà chúng ta gọi là tỷ lệ. Sau đó, tất cả các bộ phận trong đối tượng có tỷ lệ với nhau và nếu những tỷ lệ này là chính xác thì chúng sẽ cộng lại để làm cho các kích thước tổng thể chính xác. Một bức tranh không thể đẹp nếu nó không có tỷ lệ, vì vậy chúng ta hãy gọi tỷ lệ là yếu tố số một.

Vì các tỷ lệ tồn tại trong thứ mà chúng ta muốn vẽ ngay cả trước khi chúng ta vẽ nó, nên chúng ta phải xem xét cách chúng ta sẽ đặt nó trong không gian ranh giới của bề mặt giấy vẽ của chúng ta. Chúng ta hãy nghĩ về tờ giấy đại diện cho không gian mở, bên trong mà chúng ta muốn đặt chủ đề. Chúng ta muốn nó ổn định một cách tốt đẹp trong ngữ cảnh mà nó hài lòng nhất và đồng thời có sức thuyết phục nhất. Chúng ta xem xét cẩn thận đối tượng để chọn một góc phối cảnh. Chúng ta có thể cắt một công cụ quan sát khung ngắm trên mặt phẳng hình ảnh, một lỗ hình chữ nhật trong một tấm thẻ phù hợp với vùng vẽ của chúng ta, để xem đối tượng trải dài đến đâu. Nên lớn hay nhỏ, gần hay xa, và ở đâu? Hãy để chúng tôi gọi nó là thiết lập vị trí điểm mấu chốt.

Khi một điểm mấu chốt được thiết lập, điểm nhìn được chọn và một vị trí đã được quyết định, chúng ta bắt đầu vẽ. Yếu tố thứ ba sẽ bật lên. Vì phối cảnh là một vấn đề chính đầu tiên nảy sinh, nên nó là điều đầu tiên mà một nghệ sĩ nên học. Sự hiểu biết về nó nên đi trước hoặc là một phần trong mọi khóa đào tạo của trường nghệ thuật. Không có một bức vẽ nào là một bức vẽ thực sự trừ khi nó liên quan đến tầm mắt hoặc đường chân trời, với mối quan hệ mà người nghệ sĩ hiểu được. Đường tầm mắt quyết định tầm quan sát của nghệ sĩ và cũng là tầm thể hiện của bức vẽ. Nó là yếu tố biểu đạt không gian của mảng, của cấu trúc làm nên ảo giác ba chiều trong không gian thể hiện hai chiều của mọi hình thức nghệ thuật thị giác. Khi có hình thức cấu trúc xuất hiện, phối cảnh sẽ xuất hiện. Nó xuất hiện trong mọi ánh nhìn, góc nhìn, từ thực tế quan sát đến biểu đạt nghệ thuật thị giác. Thành công không dành cho những người lười biếng và thiếu am hiểu kiến thức nền tảng.

Giả sử chúng ta đã hiểu phối cảnh và hiểu đúng. Tiếp theo sẽ là gì nữa bây giờ? Để thiết lập hình dạng thuyết phục trong hiệu ứng ánh sáng, bán sắc và bóng tối, chúng ta phải tách ba chiều thành các diện nhỏ, chúng ta đạt được sự xuất hiện vững chắc của hình thức. Đầu tiên chúng ta phải tìm kiếm các khu vực, diện có ánh sáng đầy đủ. Sau đó khi hình thức quay lưng với lại với ánh sáng, chúng ta sẽ tìm thấy các khu vực, diện nhỏ bán sắc. Ngoài các diện nhỏ bán sắc, chúng ta tìm thấy các khu vực diện nhỏ trong bóng tối. Trong bóng tối, chúng ta tìm thấy ánh sáng phản chiếu, mặc dù là một phần của bóng tối, vẫn xác định được hình dạng.

Sau khi xác định các diện, chúng ta đến với một yếu tố khác của một bản vẽ đẹp, mà chúng ta gọi là chất liệu, kết cấu bề mặt. Khi chúng ta xử lý các giá trị, chúng ta tham gia vào việc sắp xếp các tông màu của một bức vẽ. Kết cấu bề mặt, chất liệu là một khía cạnh khác của bố cục. Vị trí liên quan đến bố cục về mặt đường nét; kết cấu bề mặt liên quan đến vùng đến bố cục về các vùng âm sắc (trọng số mảng sắc độ).

Đây là nơi mà tính sáng tạo có cơ hội đầu tiên. Chúng ta có thể sắp xếp các mẫu của một đối tượng, không chỉ đơn giản là chấp nhận tất cả các kết cấu bề mặt, chất liệu như một máy ảnh. Các mô hình của tự nhiên có thể tốt hoặc xấu trong chủ kiến của chúng ta và trong giới hạn không gian cụ thể của chúng ta. Mỗi bức vẽ là bài toán của nghệ sĩ về khoảng cách và cách sắp xếp các mẫu sắc độ.

Bố cục là một yếu tố trừu tượng. Chỉ có thể dạy một chút sáng tác. Có những cuốn sách về bố cục đáng để nghiên cứu một cách chăm chỉ. Tuy nhiên, sáng tác dường như ít nhiều mang tính bản năng. Hầu hết chúng ta muốn tự sắp xếp hơn là được chỉ dẫn cách thực hiện chúng.

Cách tốt nhất để có được một kết cấu bề mặt, chất liệu hoặc bố cục là tạo các bản phác thảo nhỏ, mà chúng tôi gọi là các bản phác thảo hình thức thu nhỏ. Tạo cho chúng ba hoặc bốn tông màu, cho đến khi bạn cảm nhận được chủ thể. Đây cũng có thể là bước đi trước của bất kỳ bản vẽ thực tế nào. Vẽ thực chất là thiết kế, và thiết kế là vẽ. Cái này sẽ luôn là kết quả tự nhiên của cái kia.

Nếu không có kiến thức về phối cảnh và ánh sáng của các hình thức cơ bản, hoặc một ý tưởng về đo lường và tỷ lệ, nghệ sĩ trở thành nô lệ của máy photo stats, máy chiếu hoặc bất kỳ phương tiện máy móc nào khác sẽ thay thế cho kiến thức mà anh ta thiếu. Nếu anh ta đồ lại hoặc chiếu các bức ảnh thay vì vẽ đối tượng của mình, kết quả sẽ hiển thị trong tác phẩm của anh ta. Một nghệ sĩ như vậy hiếm khi có được thứ hạng cao, trừ khi tác phẩm của anh ta có những phẩm chất khác làm cho nó tốt hơn tác phẩm của những người sao chép khác. Nếu một bức vẽ là cá nhân và linh động, nghệ sĩ chỉ phải sử dụng máy ảnh để cung cấp một cái gì đó để vẽ, giống như anh ta sẽ vẽ một cái gì đó từ người mẫu. Máy ảnh không nhìn theo cùng một góc độ hay tỷ lệ như hai mắt người. Làm nô lệ cho máy ảnh thường để lại dấu ấn nhiếp ảnh trên tác phẩm của chính mình. Nếu bạn sử dụng bức ảnh, hãy vuông góc và vẽ, nhưng hãy luôn vẽ, đừng vẽ theo đường nét.

Cuối cùng, chúng ta có yếu tố quan trọng nhất, đó là tính nhất quán. Tính nhất quán thực sự là sự thật, như được nhận ra bởi nhận thức thông minh mà tất cả chúng ta đều có, nghệ sĩ cũng như người bình thường. Tính nhất quán về mặt kỹ thuật, có nghĩa là ánh sáng, tỷ lệ, phối cảnh được xử lý sao cho tất cả các yếu tố thuộc về một chủ thể cụ thể chứ không phải chủ thể nào khác. Có một sự nhất quán về mục đích, khi tất cả mọi thứ hướng về mục đích đó. Có sự nhất quán về mặt kỹ thuật trong cách xử lý, sao cho tất cả các phần của chủ đề dường như được thực hiện bởi cùng một bàn tay, theo cùng một cách riêng lẻ. Ý chúng tôi không phải là tất cả các bề mặt nên được xử lý như thể làm cùng bằng cùng một loại vật liệu, hoặc cùng một loại nét vẽ, mà là tất cả các bộ phận đều có sự thống nhất về cách tiếp cận và tầm nhìn để tổ chức đối tượng thành một thể duy nhất.

Chúng ta hãy xem chính người nghệ sĩ trải qua tác phẩm của họ, cảm nhận của họ về nó, niềm vui của họ khi thực hiện nó. Nếu đạt được điều này, tác phẩm sẽ không bao giờ được coi là bắt chước. Vậy thì khi chúng ta nghĩ về tính nhất quán, chúng ta nghĩ đến sự thống nhất của tất cả các yếu tố được tập hợp lại thành một tổng thể nỗ lực. Người nghệ sĩ sẽ không sai lầm khi anh ta nhìn thấy hoặc cảm thấy là những mẫu thật lớn. Nếu anh ấy tìm thấy những diện lớn, ánh sáng và bóng tối lớn, những giá trị sắc độ và mối quan hệ lớn, anh ấy sẽ làm tốt hơn. Người ta có thể dễ dàng bị lạc trong những mẫu thật nhỏ mà không nhìn thấy những mảng lớn. Cái lá so với thân to và khối lượng của cái cây chính là sự khác biệt giữa mảng mẫu lớn và mảng mẫu nhỏ, hay giữa tầm nhìn cận cảnh và tầm nhìn xa trông rộng.

3. Tổng kết

Các bạn trẻ ở độ tuổi từ 15 đến 18 tuổi, tiền trưởng thành, có định hướng theo đuổi ngành Mỹ thuật, Kiến trúc nên học vẽ, học hội họa theo bộ ba quy trình:

Giai đoạn nền tảng – Vẽ đẹp

Chúng ta cùng tìm hiểu tính chất đường nét với những xu hướng của nó mang đến hiệu ứng cho thị giác. Đường nét đậm – nhạt thể hiện cảm xúc và trạng thái như thế nào. Đường cong và đường thẳng thể hiện những cảm quan rất khác biệt. Đường nét cũng có thể tạo chất liệu sự vật vẽ, kết cấu bề mặt và diễn tả tính chất của các mặt phẳng. Đường nét có thể khơi gợi cảm giác không gian. Vẽ tức là quá trình chúng ta biến những vật thể có cấu trúc ba chiều trong không gian mặt phẳng hai chiều để người xem vẫn có thể đoán định nó mang cảm quan ba chiều giống như trong thực tế.

Nếu chúng ta dùng đường nét chỉ để biểu đạt lối cách điệu sự vật mà không thể diễn tả điều đó tức là chúng ta đang trừu tượng hóa, hoặc khai triển bản vẽ hình chiếu lên trên một mặt phẳng giấy vẽ. Nó không phải là hội họa, nó là bản vẽ trang trí cách điệu mỹ thuật ứng dụng … hoặc bản vẽ thiết kế kỹ thuật. Luôn nhớ hiệu ứng ba chiều lúc nào cũng phải là thước đo chuẩn mực trong vẽ đẹp. Nó bao gồm phối cảnh, cấu trúc hóa, diện chia nhỏ, khắc họa, cạnh nổi bật. Một điểm khác biệt mà chúng tôi cam đoan với bạn chưa đâu chỉ cho bạn thấy được “thuận mắt ưa nhìn là khoa học”. Có một mật mã tiếp cận để vẽ đẹp, phải làm gì với vùng sáng – vùng bán sắc và vùng tối. Hiểu về những nguyên lý, não bộ đã tinh thông thì đôi tay sẽ trở nên có cá tính mạnh mẽ.

Giai đoạn trung tâm – nhận thức thông minh

Chúng tôi sẽ chỉ ra rằng nhận thức thông minh trong nghệ thuật thị giác là rất quan trọng. Nó giúp chúng ta dùng đường nét như thế nào để có thể lột tả được cảm xúc, ấn tượng từ ngữ cảnh lên chủ thể, khoảnh khắc quý giá của hòa sắc, sự kịch tính trong hành động và biểu hiện của nhân vật, khoảng không tĩnh lặng, … Những yếu tố này sau khi được biểu đạt trên giấy sẽ đánh giá nhận thức thông minh của người nghệ sĩ. Chúng ta sẽ biết lúc nào cần phải thâm diễn (chi tiết hóa), lúc nào cần buông bỏ đường nét; lúc nào cần chặt chẽ, lúc nào cần lỏng lẻo; lúc nào cần phải đi đường nét dọc theo chiều dài diện cấu trúc để hình thành cạnh sắc nét, lúc nào thì đi nghiêng hoặc vuông góc với đường nét cơ sở tạo diện cấu trúc.

Giai đoạn quyết định – Nguyên lý bố cục thị giác

Bố cục thị giác đóng vai trò quan trọng để nâng bản vẽ đẹp trở thành tác phẩm nghệ thuật. Xu hướng đường nét giúp tạo nên sức hút thị giác. Bố cục tạo hình và những phát triển của nó cũng tạo nên những sức hút thị giác cho những mảng hình chủ thể. Cả hai đều hình thành sức hút thị giác. Bạn chọn đối lập hay là thống nhất là do ý niệm chủ đích của người nghệ sĩ. Nhưng nó sẽ quyết định nên sự kịch tích, trạng thái cảm xúc cho tác phẩm. Nhận thức thông minh trong giai đoạn trước sẽ quyết định bạn làm gì với đường nét. Sẽ có thêm những khái niệm trong thực hành biểu đạt với đường nét. Sẽ có những đường nét tự dưng biến mất đi và tìm lại được, sẽ có những nhịp phách trong tác phẩm… Những mảng sắc độ đi kèm với giai điệu bố cục trên đường dẫn thị giác tạo nên hòa âm hoàn chỉnh cho tác phẩm.

Bộ ba quá trình này áp dụng cho mọi nền tảng của hội họa, không riêng gì cho các bộ môn chỉ tiêu tuyển sinh đại họa mỹ thuật (trang trí màu, chân dung) và Kiến trúc (đầu tượng) tại Việt Nam.

Một chủ đề bạn có thể muốn trình bày với chất giọng cao hay thấp hay trình bày trong âm vực rộng nhiều thang âm sắc độ đều do cảm xúc cá nhân của bạn khi trực quan hay suy nghĩ riêng về nó. Một đầu tượng, một chân dung được thể hiện cũng thế, ứng với mỗi nguồn sáng cho cảm xúc khác nhau. Hãy vẽ bằng thang âm bạn thấy, bằng bố cục nguyên lý thị giác bạn đã được học, từ chủ thể đến bao cảnh chung quan hòa thành một chỉnh thể. Đó là tác phẩm của bạn, bạn xứng đáng để vào giảng đường đại học khắp nơi trên thế giới.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết

Bài viết liên quan

guest
1 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận